——
Phía trên mọi người đều lo lắng cho Phương Vỹ và Mộng Lâm. Nhất Nhị Vương muốn phóng xuống theo như bị Bạch Vương ngăn cản.
Phóng theo như Mộng Lâm không phải cách hay. Giờ bọn họ phải nhờ ED nhanh chóng khôi phục mọi hệ điều hành công nghệ. Phía trên đây còn quá hỗn loạn với bọn áo đen có vũ khí. Họ phải nhanh chóng giải quyết sạch mới tiến hành đưa người xuống giải cứu.
Cả Bạch Vương và Hắc Tuyên nhìn nhau, họ đều tin với bản lĩnh của Phương Vỹ sẽ không gặp vấn đề gì.
- " Cám ơn cậu đã nuôi dưỡng con trai tôi trở nên tài giỏi như thế.." Hắc Tuyên tay vẫn ôm chặt Khúc Hạ cất giọng nói.
- " Nó cũng là con trai tôi, tôi cũng chưa từng dạy gì nó, ngược lại nó còn là người giúp tôi có được như ngày hôm nay.. Đứa con này tôi quý còn hơn cả mạng mình.." Bạch Vương nói đầy khẳng định
- " Là vì Lan Hạ.." Hắc Tuyên nói ra cái tên đó mà giọng nghẹn ngào, nhỏ dần.
- " Lúc đầu đúng là vậy, nhưng về sau, đó là tình phụ tử thật sự, tôi nghĩ chắc anh là người hiểu điều đó hơn ai hết "
- " Đúng vậy.. Tôi đáng lẻ ra phải hiểu sớm hơn.." Hắc Tuyên nhấn mạnh từ ngữ thốt ra, lòng đầy tự trách bản thân.
- --Hắc Kiến Văn cứ đi tới đi lui, hắn tức điên lên không biết phải làm gì, lao vào đám người áo đen đánh đấm điên cuồng như để giết thời gian. Cứ thế một lát sau cậu chủ nhà họ Hắc tóm được cả đám người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dao-hoan-tinh/1107907/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.