Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
………
Trên ngọn núi trống vắng có một chiếc xe và hai người con gái.
Tiêu Khản tựa vào ghế ngồi, một tay chống trán, nhắm mắt nghỉ ngơi. Sau khi nôn khan Yến Sơn Nguyệt hãy còn khó chịu, cô ấy uống nửa chai nước mới dằn xuống nổi. Mấy ngày nay nhiều việc tới mức làm cả người phiền não, Tiêu Khản sửa sang lại các manh mối và kể lại từ đầu tới cuối sự tình một lần.
Yến Sơn Nguyệt yên lặng nghe xong không phát biểu ý kiến gì ngoài một câu: “Bảo sao không thấy bình hoa đâu.”
“Chạy mất rồi, từ lâu đã thấy anh ta giấu đầu lộ đuôi, có vấn đề, sau này đừng nhắc tới anh ta nữa, cứ nhắc là tớ tức điên.”
“Ừ.” Yến Sơn Nguyệt gật đầu, đổi thành câu bị động: “Vậy tiền bị anh ta làm mất tính sao?”
“...”
Tiêu Khản hồi tưởng lại bộ dáng Lâm Tầm Bạch rời đi, thái độ kiên quyết, thần sắc kiêu ngạo lạnh lùng, mỗi tội bước chân leo dốc lảo đà lảo đảo. Cô bĩu môi, khinh thường cho hay: “Coi như tớ bồi thường tiền thuốc men cho anh ta đi.”
Tiền thuốc men trị giá 50 ngàn tệ, Yến Sơn Nguyệt phỏng đoán có khả năng anh ta bị gãy mất cái chân.
Trời tối hù, cô ấy khởi động xe và hỏi Tiêu Khản: “Bây giờ đi đâu?”
“Về lại Vũ Uy, đi tới Tế Nhi Câu tìm Sa Tuyết.”
Yến Sơn Nguyệt hiểu rõ gật đầu. Tiêu Khản là người có thù tất báo, Sa Tuyết gài bẫy cô ấy vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bo-de/3328517/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.