Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
...........
Tiêu Khản nôn xong chực đồng loạt trút hết hơi sức, đầu gối mềm nhũn, ngồi bệch xuống đất.
Lâm Tầm Bạch cởi áo khoác đầm đìa máu, cuộn thành một đống ném về phía xa. Khi xác nhận Tiêu Khản không bị thương, anh gấp gáp tới xem Yến Sơn Nguyệt trên xe, hên sao không xảy ra chuyện lớn. Anh tháo dây an toàn, ôm cô ấy ra khỏi buồng lái và đến hàng ghế sau xe của mình, sau khi đặt cô ấy nằm phẳng lại giúp cô ấy lót gáy lên cao.
Xử lý xong người sẽ tới xử lý xe. Anh vòng quanh xe Jeep một vòng mà vui buồn lẫn lộn, mừng vì xe còn chưa thành đống sắt triệt để, lo vì chắc chắn xe không còn chạy được trong một thời gian. Nghĩ tới đây, anh quay đầu nhìn Tiêu Khản, không biết cô trải qua lần hãi hùng này rồi còn có thể thay đổi triệt để hay không, lại lần nữa...
Dè đâu Tiêu Khản đã đứng dậy khỏi mặt đất, đang dùng nước khoáng lấy trong cốp rửa sạch vết máu hai tay, hoàn toàn không có bộ dạng kinh hồn bạt vía khi nãy.
Nhưng nhìn kỹ vẫn thấy thật ra tay cô hãy còn khẽ run.
Rốt cuộc vẫn biết sợ đấy.
“Sao chỗ này lại có sói?” Cô hỏi.
Lâm Tầm Bạch lấy ra một gói khăn giấy đưa cho cô: “Vùng này là nội địa núi Kỳ Liên, bầy sói thi thoảng lui tới, không hiếm. Sói Tây Bắc thích hoạt động về đêm còn được gọi là Sói Trăng Đêm.”
Tiêu Khản lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bo-de/3328518/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.