Cố Kiên lập tức tiến lên, chân đạp hai bên miệng hố, dùng mấy cành gỗ đào bó thành chổi, quét quét bụi đất bên trong, thỉnh thoảng sai người dùng xẻng xúc đất, không lâu sau hố đã được dọn dẹp sạch sẽ, đột nhiên thần sắc hắn biến đổi, lùi lại đằng sau một bước.
Do góc nhìn có vấn đề nên đứng bên ngoài không thể trông thấy gì, Diệp Thiếu Dương liền nhảy lên tường vây, đi đến gần nhìn xuống, lập tức hít một ngụm khí lạnh: Trong hố là một thi thể, không có cơ bắp da thịt mà thay vào đó là một loại thịt màu đỏ, mềm, bề mặt nổi vân giống như trên lưỡi của người.
Răng với cằm nhô ra phía trước, dài ra như miệng của dã thú, trong hốc mắt có hai phần thịt màu đỏ, lồi ra, bị ánh mặt trời một chiếu, lập tức chảy ra nước.
“Đệch.....
sao mà kinh khủng vậy!”
Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, Tiểu Mã đã theo lên từ lúc nào, đằng sau còn Tưởng Kiến Hoa cùng Diệp Tiểu Manh.
“Đây là Hạn Bạt sao?”
Tưởng Kiến Hoa hít một hơi khí lạnh nói.
Diệp Thiếu Dương gật đầu, tuy chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn biết đây chính là Hạn Bạt.
Trong các loại thi, một con thủy thi như vậy tuy không làm cho người ta ghê tởm, nhưng cũng khủng bố tinh thần không kém, hơn nữa khả năng chiến đấu cũng rất mạnh.
Cố Kiên nghe thấy tiếng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn tới, Diệp Thiếu Dương nhìn hắn bĩu môi, “Cứ tiếp tục đi, đừng để ý đến bọn ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089017/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.