Diệp Tiểu Manh lườm hắn một cái nói: “Không có việc, gặp mẹ ta làm gì?”
“Không có gì, chỉ nói cho có vậy thôi..”
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai.
Tiểu Mã cười xấu xa nói: “Con rể muốn đến nhà thăm hỏi ấy mà.”
Lập tức hai người Diệp Thiếu Dương và Diệp Tiểu Manh cùng đá đít hắn một cái.
Sau đó bất chợt Diệp Tiểu Manh đỏ mặt, liếc nhìn Diệp Thiếu Dương: “Ngươi biết ta không có ý như vậy nha.”
“Ý cái gì chứ?”
Diệp Thiếu Dương vẻ mặt uỷ khuất, “Hắn với ngươi vui đùa thì có can hệ gì tới ta”
“Ai biết có phải ngươi xúi hay không, nhưng với ta mà nói, chuyện này nhất định không thể thành sự thật.”
Ách...
Cái logic này của nàng cũng thực là tưởng tượng như thần.
Diệp Thiếu Dương á khẩu.
Vừa đến Vương gia thôn đã thấy người dân bốn thôn hầu như đều có mặt, nhốn nháo như là họp chợ, đang tụ tập ở trước cửa một ngôi nhà ở đầu thôn đông, có mấy người cảnh sát đang vất vả duy trì trật tự, phong tỏa cửa chính, không cho ai đi vào.
Tình hình ở trong sân, làm cho đám người Diệp Thiếu Dương lắc đầu cảm thán, kinh ngạc không thôi: Tên trợ lý của vu sư Cố Kiên đang chỉ huy mấy thanh y nhân đi tới đi lui dọc tường viện, gác một số ván gỗ lên tường vây, phía dưới dựng cột chống lên, từ trên nhìn xuống tạo thành hình chữ Mễ, bao trùm toàn bộ sân, làm như vậy hiển nhiên là để bày trận.
Diệp Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089016/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.