Tác giả: Thủy Sâm Sâm
Edit: Rindoll
_______________
Khó chịu.
Lạc Hàn Diễn không hiểu tại sao cảm xúc này lại tràn ngập trong tâm trí, anh có chút không thể tin.
Thậm chí anh còn hoài nghi bản thân có phải chưa tỉnh táo hay không, hôn ước là do bệ hạ thừa cơ lúc anh đang ở trên chiến trường mà quyết định, lúc đầu anh rất bài xích, nhìn vị hôn thê dối trá làm bộ làm tịch ngoài chán ghét thì không còn ý nghĩ nào khác, anh vốn định giải trừ hôn sự như trò đùa này.
Chỉ là, gần đây hình như anh...
Mèo nhỏ vô tội chớp đôi mắt to tròn ướt át, hai chân nhỏ chồng lên nhau đặt ở lòng bàn tay của anh, hơn nữa còn thoải mái ỷ lại, trong lòng Lạc Hàn Diễn sinh ra cảm giác kỳ diệu nào đó. Không biết là buồn hay là nôn nóng, hoặc có chút mong đợi.
"Meo meo!"
Hai tiếng kêu mềm mại non nớt, mèo con ngửa đầu dùng chóp mũi nhỏ hồng cọ tới, như thể tin tưởng anh bằng cả trái tim.
Lạc Hàn Diễn bị đôi mắt mèo trong veo như nước nhìn chăm chú, dù trong lòng anh không vui thế nào đi nữa cũng sẽ tan biến không còn chút gì. Đầu ngón tay anh khẽ chạm vào tai nhọn, mèo con có lẽ thấy ngứa, lắc qua lắc lại né tránh, ngón tay xuôi theo một đường vẽ xuống vùng bụng có lông tơ mượt mà, xúc cảm thật tuyệt.
Năm ngón tay Lạc Hàn Diễn tách ra và hơi dùng sức giữ cơ thể bé nhỏ mềm mại lại, lông mi anh hạ xuống, che giấu ánh mắt sâu không lường được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-manh-nhat-van-nguoi-me/183286/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.