Tác giả: Thủy Sâm Sâm
Edit: Rindoll
_______________
Sáng hôm sau, quả nhiên Lạc Hàn Diễn ra khỏi Tước phủ.
Thân là phó quan của Tước gia, dù hắn bước vào Tước phủ cũng không khiến người nào nghi ngờ.
Quản gia cười nói: "Phó quan, Tước gia có lệnh gì sao?"
Mặt phó quan tự nhiên, không chút sơ hở nói: "Đúng vậy, chú Trương, tôi thay Tước gia đến lấy văn kiện."
"À, vậy cậu đi đi." Quản gia vừa tưới nước cho cây vừa nói: "Lần sau nếu có thời gian thì đến đây uống trà nhé."
Phó quan: "Được."
Quản gia nhìn bước chân vội vàng của phó quan, ý cười dần sâu, cho đến khi không thấy thân ảnh kia nữa thì ý cưới mới từ từ dập tắt. Ông vẫn tiếp tục tưới cây giống như không có việc gì xảy ra, từng bụi thảo cẩu vĩ¹ đong đưa theo gió. Từ khi Tước phủ thay đổi dáng vẻ, hoa cỏ quý báu đều biến mất. Ngoại trừ thảo cẩu vĩ, thì có cây thiên liễu² vừa mới trồng.
(¹Thảo cẩu vĩ: Cỏ đuôi chó
(²Thiên liễu: Cây liễu)
Ở nơi khác...
Một chiếc xe huyền phù có tính năng cực tốt dừng lại ở trước cổng viện nghiên cứu của đế quốc, một người đàn ông cao ngất cường thế bước ra từ trong xe, trong lòng bàn tay còn nâng một cục bông trắng. Viện trưởng và các nhà khoa học đứng thành hai hàng chờ đã lâu, vẻ mặt ai nấy cũng đều trang nghiêm. Viện trưởng thấy Tước gia đến, lập tức nở nụ cười chào đón.
Mạc Vân Thịnh bị ép ôm quả bóng im lặng buồn bực ngồi trong lòng bàn tay to lớn khô ráo ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-manh-nhat-van-nguoi-me/183287/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.