Tác giả: Thủy Sâm Sâm
Dịch và Chỉnh sửa: Rindoll
_______________
Đệm thịt hồng hồng béo múp đặt ở trên mặt, Lạc Hàn Diễn cảm giác sự ấm áp và mềm mại nhàn nhạt. Không biết tại sao, nội tâm lắng xuống. Nhận được sự an tâm từ trên người mèo con, chuyện này đối với công tước Đế Quốc mà nói chưa bao giờ nghĩ tới, nhưng để bé con ở lòng bàn tay, dù linh hồn hay thân thể, đều không có cảm giác chán ghét.
Hơn nữa, thân phận thật sự của mèo con là thuộc về anh.
Móng vuốt không có tí xíu sức lực nào, Lạc Hàn Diễn hiểu rõ ý đồ của bé con. Ngăn lại đáy lòng bỗng toát ra sự đáng tiếc, đầu ngón tay anh khẽ vuốt những móng vuốt đang chìa ra.
Quản gia chỉ cười nhưng không nói. Chờ Tước gia và mèo con tương tác qua lại xong thì cười nói: "Tước gia, bữa tối đã chuẩn bị."
Lạc Hàn Diễn hơi gật đầu, toàn thân mặc quân trang bước vào. Như thể không phát hiện bé mèo mềm mại yếu ớt đang giơ vuốt nhỏ múa may trên không. Người đàn ông cao ráo kiên cường mạnh mẽ, toàn thân lộ ra khí thế khiếp người. Vậy mà vào lúc này lại cong lưng xuống, nhặt quả bóng bằng lông bị ném ở một bên lên.
Mạc Tiểu Thịnh đang vùng vẫy lia lịa, trước mặt chợt xuất hiện quả bóng lông, cậu theo bản năng giơ bốn vuốt nhỏ ôm chặt. Chờ ôm một lúc mới phát hiện không đúng, cả người meo meo đều không tốt.
Meo meo meo!
Dáng vẻ mèo con ôm quả bóng nhìn cực kỳ thú vị. trong lòng Lạc Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-manh-nhat-van-nguoi-me/183285/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.