Tôi nhìn Đường Vũ trước mặt, phát hiện con bé này cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, không biết tại sao muốn đi theo Đường Ninh tới hoang mạc, so với nhóm người chúng tôi, cô ta quả thực là một ngoại tộc, bởi vì cô ta nhìn qua rất bình thường, hoàn toàn không giống người có thể đi giữa đại mạc cát cuồng ngợp trời, ngược lại làm cho người ta nghĩ cô ta nên ở trong nhà đọc sách cho đàng hoàng.
“Ừ.” Tôi gật đầu, nhìn Đao Diên và Sở Vấn Thiên, rồi đi theo Đường Vũ tới một lều bạt phía tây.
Lều bạt này dường như là hai chị em xài chung, sau khi đi vào nhìn thấy Đường Ninh đang cầm một đôi găng tay muốn đi ra ngoài, cô ta thấy tôi đến đầu tiên là thoáng kinh ngạc, lập tức dùng ánh mắt không mang theo cảm xúc gì quét nhìn Đường Vũ, sau đó thu hồi găng tay nói với tôi: “Tới vừa lúc, tôi đang muốn đi tìm cậu, không nói nhiều lời vô ích nữa, chúng tôi đã tìm được phương pháp tiến vào Vu Điền cổ thành, lần này mời cậu sang chính là muốn bàn chuyện hợp tác.”
Nghe vậy, tôi nhìn cặp găng tay trong tay Đường Ninh kia, cơ hồ có thể kết luận, người phụ nữ này đang nói dối.
Từ khi ả phát hiện ra tôi từ đủ loại vẻ mặt động tác đến xem, ả trước đó căn bản không biết tôi đã đến doanh địa, cái nhìn của ả với Đường Vũ kia mặc dù mặt ngoài không hề có ý gì đặc biệt, nhưng càng khiến tôi cảm giác được không đúng, huống chi, dáng vẻ ả cầm găng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331892/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.