Kể đầy đủ sự việc đã qua một lượt, chú chỉ suy nghĩ chưa tới 1 phút, liền quyết đoán quyết định hợp tác cùng Đường Ninh.
Ông cho rằng trang bị của chúng tôi hiện giờ không tiện lợi để xuống đáy vực, chỉ dựa vào bốn người muốn vận chuyển cả lạc đà và trang bị xuống rất phiền toái, không bằng nhân cơ hội này gia nhập đội ngũ của Đường Ninh, sau đó mượn tay ả hoàn thành việc này.
Đường Ninh hiện giờ có nhu cầu với chúng tôi, tạm thời sẽ không làm ra hành động gì nguy hiểm, huống chi có Đao Diên và Sở Vấn Thiên ở đó, như vậy ả cũng sẽ thành thật hơn. Vả lại nghe miêu tả của tôi về tình hình phía dưới vách núi không biết sẽ là cái gì, có người của Đường Ninh ở đó vừa vặn thêm chút lá chắn, giảm bớt tỷ lệ tử vong cho chúng tôi, những thứ khác đợi khi tìm được Vu Điền cổ thành rồi quyết định tiếp cũng không muộn.
Chúng tôi cơ bản không dị nghị gì với quyết định của chú, chỉ hàn huyên chốc lát thì dứt khoát vào lều ngủ. Bồi thường cho mấy ngày hôm trước, lần này do A Mộc bắt đầu gác đêm.
Đao Phong sau khi tôi về thì không nói gì cả, tôi lo cậu ấy sẽ tự nghĩ vẩn vơ, lại không biết nên giải thích thế nào, đành phải từ sau lưng ôm lấy thắt lưng cậu ấy, chuyển chủ đề tới trên người tiểu hắc miêu: “Tiểu miêu không cùng trở về, nó ở chỗ Đao Diên, ngày mai qua đó là có thể thấy.”
Đao Phong yên tĩnh chốc lát, đột nhiên đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331893/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.