Lời vừa thốt ra, đám đông đang xôn xao nghị luận lập tức im bặt, dùng ánh mắt kinh hồn bạt vía ném về phía đại hoàng tử, cái này là đại nghịch bất đạo, có thế bị chém đầu đó.
"Đại hoàng tử to gan!" Tể tướng Lý Viễn quát: "Người đâu, bắt đại hoàng tử lại."
"Ta xem ai dám!" Trước cửa đại điện, một nữ tử vận hoàng bào màu vàng đang đứng đó, đầu đội mũ phượng, khí thế uy nghiêm từng bước tiến vào trong, trước ánh mắt hoài nghi của mọi người, nữ nhân đó trực tiếp ngồi xuống chú vị.
Lý Viễn nhìn một màn này cười lạnh: "Hoàng hậu muốn tạo phản sao?"
".." Hoàng hậu Liễu Nguyệt nhìn lão, không nhanh không chậm lấy ra ngọc tỷ, dõng dạc hô to: "Thấy ngọc tỷ như thấy bệ hạ, các ngươi còn không mau quỳ xuống."
Quan lại hai mặt nhìn nhau, chần chừ một lúc mới chậm rãi quỳ xuống: "Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!!!"
Thấy Lý Viễn còn cứng chưa chịu hạ mình, Liễu Nguyệt nâng mày cười lạnh: "Tể tướng đại nhân là đang kháng chỉ….."
Dù không phục, lão cũng chỉ đành cắn răng nghe lệnh, hiện giờ chưa phải thời cơ thích hợp để tung chiêu bài: "Hạ thần tham kiến hoàng hậu nương nương."
"Tốt, chúng ái khanh bình thân!" Liễu Nguyệt phất tay miễn lễ
Đại hoàng tử Lữ Bội không giấu nổi vui sướng, ánh mắt nhìn đám hoàng đệ càng thêm khinh thường. Lữ Nghĩa vẫn giữ thái độ cung kính với huynh trưởng, trước sau một bộ tươi cười hòa nhã, không để lộ chút sai sót nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phu-tuong-quan/3740939/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.