Cũng không biết chính mình bị làm sao, nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Nhàn Vương, trong lòng đang nghĩ là lời gần đến miệng rồi nhưng lại không nói ra được. Đêm khuya cùng hắn bàn luận chuyện cướp ngôi vị hoàng đế cũng không được hay cho lắm, bởi vậy Tống Đại Mãnh quyết định tạm thời gác chuyện này lại, đợi ngày mai dùng xong bữa sáng rồi hắn đi vào thư phòng nàng mới nói chuyện này.
Ngày tiếp theo sau khi nàng tỉnh dậy, thì lại không thấy Nhàn Vương đâu. Hỏi hai người Vô Hoa và Linh Âm thì nàng lại nhận được một câu trả lời y như nhau.
Tống Đại Mãnh suy đi tính lại, cảm thấy mấy ngày nay Nhàn Vương có chút kỳ lạ. Mỗi ngày hoàng đệ triệu kiến hắn tiến cung, vậy mục đích là gì? Chẳng lẽ... Là muốn loại trừ Thế tử hiện tại, suy xét mà lập Nhàn Vương?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, đầu tiên trong lòng Tống Đại Mãnh rất vui vẻ, nhưng theo sau nó là vẻ nghi hoặc và lo lắng.
Nếu thật sự là như vậy, rõ ràng hành vi mấy ngày nay của hoàng đế, bảo đảm sẽ không đẩy Nhàn Vương đến đường cùng. Hắn ở ngoài sáng còn hoàng hậu và thế tử ở trong tối chờ hắn, huống hồ tay chân hắn không thể cử động được, vậy phải làm sao để đấu với bọn họ?
Ngày hôm đó đi, nói tránh được ánh mắt của hoàng hậu thì còn nghe được, nhưng mà mấy ngày nay hầu như ngày nào Nhàn Vương cũng đều đi sớm về trễ, nếu xui xẻo bị hoàng hậu ám sát, thì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/2976448/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.