Ngày thứ hai, Tống Đại Mãnh tỉnh lại với một vẻ tiều tụy hốc hác, rõ ràng là một giấc mộng, nhưng hình như nó rất giống sự thật. Sau đó, nàng đuổi theo Tứ Hiền rồi đánh hắn rất lâu, thật vất vả mới đuổi được hắn nên nàng định cho hắn một gậy, thì lúc đó nàng đột nhiên tỉnh lại.
Nàng mở mắt ra thì phản ứng đầu tiên chính là liếc mắt nhìn bên người, nhưng lúc này bên cạnh lại trống rỗng, cũng không có bóng dáng của Nhàn Vương. Đang sững sờ thì nàng đội nhiên nhớ tới bữa trưa hôm qua Nhàn Vương có nói với nàn…, lúc này nàng mới chợt hiểu ra.
Sau khi nàng tỉnh lại thì Vô Hoa và Linh Âm liền đến thay y phục trang điểm cho nàng rồi sau đó nàng đi đến thiên sảnh dùng cơm sáng. Năm ngày nàng bị sốt, nên hiện tại thân thể chưa có khôi phục hoàn toàn, ngoại trừ đi lại ở trong phủ Nhàn Vương, thì nàng nhớ lại trong thời gian ngắn này nàng cũng không có đi khỏi cái vương phủ này.
Đột nhiên nàng nghĩ đến Lãnh Tứ Hiền cưỡng ép nàng và cướp đi nụ hôn của nàng, nghic tới đây nàng cũng không tránh khỏi việc đỏ mặt. Nói không hồi hộp là giả, lấy dung mạo lạnh nhạt của hắn, thật có thể nói là thế gian này khó có được một người ưu tú như vậy. Đừng nói thế gian này chỉ có nữ tử, chỉ sợ nam nhân nào nhìn thấy Tứ Hiền tim sẽ đập nhanh hơn, huống chi một người ưu tú như vậy đêm qua lại giống như một tên vô lại hôn nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/2976446/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.