Được ngự tướng kỹ của Tào Tháo cường hóa, Tôn Vũ cảm giác mình trở nên mạnh mẽ vô cùng, thân thể nhẹ như yến. Hắn như biến thành một người khác vậy.
Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn cũng dần ổn định lại. Giữa không gian giăng đầy sấm sét các nàng tiến từng bước từng bước vững vàng hướng lên đỉnh núi.
Có hi vọng! Có thể đánh thắng! Tôn Vũ trong lòng rung lên, cầm chặt đại chùy trong tay phóng lên đỉnh núi.
Lúc này Trương Giác cũng cảm giác được địch nhân trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng vì trong thời gian dài sử dụng liên tục võ tướng kỹ ám kim, sức ép lên thân thể đã đến cực hạn, sắc mặt của Trương Giác ngày càng tái nhợt, sấm sét cũng càng ngày càng yếu. Mọi người trong lòng vui mừng, thắng lợi đã ở ngay trước mắt rồi.
Lúc này đột nhiên thân thể Trương Giác rung lên. Nàng quát to: "Thái bình yêu thuật! Mở!"
Chỉ thấy chí bảo “Thái bình yêu thuật” đột nhiên bay lên tựa như một dải lụa màu múa lượn trong gió. Sau đó nó bay vòng quanh Trương Giác, tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau.
Khuôn mặt tái nhợt của Trương Giác chợt hồng hào trở lại. Nàng vung kiếm gỗ đào lên. "Tật! Tật! Tật!” liên tiếp, sấm sét bắn ra càng mạnh hơn lúc trước.
Ta ngất mất! “Thái bình yêu thuật” là pin sạc điện sao? Tôn Vũ đổ mồ hôi. Hắn cầm đại cung bắn liên tiếp vài mũi tên, đều bị Trương Giác đánh rơi. Bên kia Hoàng Phủ Tung và Chu Tuấn cũng khó mà đi tới nửa bước, trái lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028529/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.