Tiếng hò hét trên Đại Hưng sơn dần lắng xuống. Trương Giác thất bại, sĩ khí của quân Hoàng Cân trong nháy mắt tan vỡ. Trương Lương bị bạch mã nghĩa quân của Công Tôn Toản dồn ép phải lui về phía sau không ngừng. Cuối cùng nàng không trụ lại được nữa, đành phải lệnh cho lực sĩ Hoàng Cân mở đường, muốn thoát ra khỏi vòng vây về hướng tây. Nhưng quân Hán đang thế lớn, làm sao có thể thoát ra dễ dàng như vậy.
Từ khi “Yêu thuật” bị Tào Tháo phá, Địa công tướng quân Trương Bảo đã hoàn toàn không còn tác dụng gì. Nàng được một đội lực sĩ Hoàng Cân bảo vệ chạy trong loạn quân.
Mắt thấy hai người Trương Bảo, Trương Lương sắp bị quan quân bắt được. Bỗng nhiên có một nữ kỵ sĩ phóng ra từ trong quân Hoàng Cân. Người này ước chừng mười ba mười bốn tuổi, là một tiểu la lỵ khả ái. Nàng mặc bộ y phục bằng vải thô, tay cầm một thanh thiết thương, đầu quấn khăn vàng. Bộ dáng của nàng khá phổ thông, không coi là xinh đẹp lắm. Nhìn tuổi nàng vẫn còn nhỏ, còn chưa có phát triển hết.
Nữ kỵ sĩ la lỵ phóng ngựa vọt tới bên người Trương Bảo, nhấc Trương Bảo lên ngựa của mình, sau đó lại kéo Trương Lương lên lưng ngựa. Ba người một ngựa phóng về hướng tây.
Công Tôn Toản thấy tướng giặc bỏ chạy, vội ra lệnh bạch mã nghĩa quân và Hán quân chặn lại. Không ngờ thân thể kỵ sĩ la lỵ kia tỏa ra hồng quang, hóa ra nàng là một võ tướng trung cấp. Chỉ thấy trên đỉnh đầu nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028531/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.