Nguy cơ của Hạ Ngôn được hóa giải?
Không hề.
Tuy Hạ Ngôn dùng cách này đề đại thúc nhà mình ngoan ngoãn về nhà, nhưng về nhà rồi đại thúc vẫn chưa hết thần kinh.
“Chuyện hôm nay của em với Trần Phong là thế nào vậy?” Đại thúc đánh gục Hạ Ngôn lên trên giường rồi ngồi ngang người Hạ Ngôn chất vấn.
“Cậu ta cố ý làm vậy để ly gián chúng ta.” Hạ Ngôn nằm thẳng cẳng cho đại thúc muốn làm gì thì làm.
“Tên đó muốn quay lại với em?” Đại thúc lại chất vấn.
“Không phải.”
“Không phải thì tại sao lại muốn ly gián?”
“Cậu ta để ý anh.” Hạ Ngôn bất dắc dĩ nói.
“Hả?” Đại thúc mơ hồ.
“Có khi em nghe nhầm rồi.” Đại thúc không tin, còn cho rằng Hạ Ngôn đang tự giải vây. Trần Phong mà lại có hứng thú với mình? Chuyện này còn khó tin hơn là tất cả reader sẽ để lại comment sau khi đọc chương này nữa! (Lăng: tác giả đang thách chúng hủ =)))
“Là thật đấy, sau này anh chú ý một chút, thấy hắn thì tránh xa ra.” Hạ Ngôn không yên tâm dặn dò, thằng nhóc Trần Phong này khó dò lắm, coi như mình là người hiểu hắn nhất cũng không dám nói chắc hắn sắp giở trò quỷ gì.
Vẻ mặt Hạ Ngôn nghiêm túc làm cho đại thúc cứ bán tín bán nghi.
“Khẳng định là em nghe nhầm, hoặc là cậu ta đang đùa em.” Đại thúc trả lời.
“Em cũng tình nguyện để cậu ta đùa em, chứ không muốn cậu ta chú ý đến anh.” Hạ Ngôn nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nam-tu-thap/1982171/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.