Edit: An Ju
“Hạo Hạo… Anh nghĩ anh sắp chết rồi…” Meo Meo mặt trắng bệnh tựa lên vai Cố Hạo, giờ đã là tình trạng hấp hối.
“An tâm đi, em sẽ tưởng niệm anh.” Cố Hạo vỗ vỗ mặt Meo Meo.
“Bác tài… Dừng xe…!”
Tình huống phát sinh trên một cái xe du lịch chở đầy những lữ khách vui mừng phấn khởi, hai người đàn ông diễn xong tiết mục bi tình như trong truyện Quỳnh Dao chính là cặp chồng chồng Meo Meo quyết định đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật.
Lúc hai người vừa mới lên xe là như thế này ———-
Một hành khách nữ che mặt vẻ mê trai: “A a a a a a!!!! Đẹp trai quá đi!!!! Chỉ cần cho tôi một người làm bạn trai là tôi thỏa mãn rồi!!!!!”
Hành khách nữ thứ hai trợn tròn hai mắt nhìn: “Đúng vây đúng vậy!!!! Đẹp trai quá! Nhưng tôi thích cái anh cao kia hơn, vừa man lại vừa ngầu!”
Hũ nữ thứ một cười một nụ cười ngập sắc hủ nói: “Bọn họ là một đôi.”
Khi xe đã đi được 5 phút———–
Một bé gái thuần khiết nào đó kéo tay áo mẹ hỏi: “Mẹ xem kìa! Tay của anh ở bên trái đằng trước cứ sờ mó eo của cái anh ở bên phải cơ!”
Mẹ của bé gái dịu dàng sờ đầu con gái: “Đó là bởi vì eo của anh trai bên phải bị muỗi cắn, nên anh trai bên trái mới học theo tinh thần Lôi Phong* giúp anh ấy bắt đấy.” (=)))))
*Lôi Phong là một trung sĩ và chiến sĩ cộng sản của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. ‘Tinh thần Lôi Phong’ là ‘Mình vì mọi người, mọi người vì mình.’
Bé gái cái hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345387/chuong-37-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.