Edit: An Ju
Meo Meo mất ngủ một đêm nằm trên mặt đất liếc trộm Cố Hạo đang chăm chút quần áo, chuột nhỏ này ra ngoài xem mắt thì mặc tùy tiện có lệ là được rồi! Mặc đẹp như vậy làm gì, ngã!
“Anh ngoan ngoãn ở nhà trông nhà, mẹ và em gái em chiều nay sẽ đi dạo phố nên thời gian anh ở cùng với họ cũng không lâu lắm đâu, dù sao thì không được nói lỡ miệng!” Cố Hạo dặn dò tất cả các việc cần chú ý tỏng nhà rồi chuẩn bị ra cửa gặp Cao Ly Ly, ra ngoài rồi mới phát hiện quên mang ví liền quay lại lấy.
Đi tới cửa thay giày, chăn nệm dưới đất ở phòng khách đã không còn hình bóng của Meo Meo đâu nữa, Cố Hạo bất đắc dĩ, còn mèo bụng dạ hẹp hòi này, nói không giận là nói dối rồi, thảo nào không muốn tiễn hắn ra cửa.
Cố Hạo lấc đầu, đợi đến lúc xử lý xong mặt mứt quả hồng đi phải mua gà nấu Trùng Khánh mà gần đây hắn mê nhất, dùng đồ ăn ngon dỗ dành có lẽ sẽ không có vấn đề gì lớn.
Địa điểm hẹn gặp là do Cao Ly Ly chọn, là một quán cà phê nhỏ không quá nổi bật. Địa điểm mặc dù ở ngay trung tâm thành phố, nhưng bên ngoài quán cà phê bị các loại đồ trang trí rườm rà bao quanh lại thành chẳng có cảm giác giác tồn tại gì cho cam, Cố Hạo đã đi qua đây rất nhiều lần mà cũng không hề phát hiện sự tồn tại của quán cà phê này.
Cửa quán cà phê cố ý làm cổ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345383/chuong-35-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.