Edit: An Ju
“Ngày mai con không được đi đâu cả, mẹ sắp xếp xong với con gái của bác Lưu rồi, ngày mai các con gặp mặt rồi ăn bữa cơm xong đi xem phim gì đó đi.”
“Con gái bác Lưu?! Cái người xấu xí trong truyền thuyết kia á?!” Cố Hạo nghe được đối tượng xem mắt mà thiếu chút là té ghế, mẹ như thế này là đang bụng đói ăn quàng đây, hắn tuy đã hơn 20 rồi mà chưa từng yêu ai, nhưng cũng không thể giày xéo hắn như thế chứ. Con gái bác Lưu, Cao Ly Ly, từ nhỏ hắn đã nghe qua, thậm chí nghe nhiều đến độ màng nhĩ suýt thủng, trước khi mẹ về hưu, mẹ và bác Lưu là đồng nghiệp, lúc nói chuyện phiếm giữa các đồng nghiệp với nhau còn không phải toàn là so chồng với so con hay sao, Cố Hạo cũng không ngoại lệ.
Cao Ly Ly lúc đi học cũng thuộc về dạng nổi bật, là một người chưa từng rớt khỏi vị trí đầu bảng từ tiểu học đến đại học, theo cách nói của bác Lưu, mẹ Cố nhắc lại: con gái người ta là chịu khó nỗ lực học tập thật sự, mỗi ngày tan học về đến nhà chỉ làm bài tập về nhà, một bước cũng không bước ra ngoài. Đâu như con, làm xong bài tập thầy giao cho là bắt đầu chơi game, suốt ngày chỉ biết chơi game! Con nói ra thì cũng coi như là ‘một bước cũng không bước ra ngoài’, nhưng con có thể so với người ra sao?!
Cũng may từ nhỏ đến lớn, thành tích của Cố Hạo cũng coi như là đứng top, mẹ Cố chỉ là thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345382/chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.