Edit: An Ju
“Anh yêu, chúng ta làm đi.”Khổng Tước Vũ Mặc cởi bộ quần áo sặc sỡ nằm trên giường liếm cái chân thon dài trắng nõn, nơi chốn thần bí ở giữa hai chân kia nương theo động tác mà như ẩn như hiện. Vì để cho sự nghiệp gợi tình càng trở nên có hiệu quả, Vũ Mặc dùng một lời nói cực kỳ trực tiếp và cũng vô cùng mập mờ để quyến rũ Kỷ Á Kiệt đang chui đầu trong đống văn kiện.
Kỷ Á Kiệt nghe được giọng nói nhỏ tiêu hồn như vậy sao có thể làm Liễu Hạ Huệ mỹ nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn được, thả xuống một xấp văn kiện dày liền hướng về phía giường đi đến.
“Bảo bối, thân thể của em vẫn chưa hoàn toàn bình phục, hay anh giúp em giải quyết bằng tay nhé?” Dời ánh mắt, ép buộc chính mình không nhin cảnh xuân sắc thơm hương trước mắt để tránh mình lao tới, đè Vũ Mặc làm một trận điên đảo, đến lúc đó lỡ đâu lại khiến hắn ngất đi thì khó cứu về lắm.
Biết Kỷ Á Kiệt thương cho thân thể hắn, Vũ Mặc trong lòng trở nên ngọt ngào, lắc lắc cái eo thon nhỏ uyển chuyển, càng thêm ra sức quyến rũ người yêu. Hắn luôn tôn thờ một quan niệm tình yêu, chính là “Có làm mới có yêu, càng làm thì càng yêu”, muốn câu dẫn được đàn ông lại lưu giữ được tim hắn thì trước hết phải làm hắn mê luyến cơ thể mình.
“Chỉ dùng tay thì làm sao có thể thỏa mãn được em? Em muốn anh ở chỗ đó cơ.” Vũ Mặc quyến rũ cười, đưa tay kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345360/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.