Edit: An Ju
“3P thì sao?” Vũ Mặc từ trong cái đầu chỉ có tình yêu và dục vọng chợt lóe lên một biện pháp trong lúc cấp bách.
“Không được!” Nghe được một kiến nghị bậy càng thêm bậy, gương mặt Kỷ Á Kiệt càng đen hơn, để hắn tận mắt nhìn thấy người yêu mình thân mật với người khác há chẳng phải tát hắn một cái ngay mặt, còn nữa, để hắn đè một con mèo chơi nhân thú thì khẩu vị cũng quá là nặng rồi.
“Không được!” Lần đầu tiên của nó chính là với Tiểu Hạo, không thể để cho con chim Công lấy lẳng lơ rung động thiên hạ kia được lợi, muốn nó đè Kỷ Á Kiệt lại càng không có khả năng, để nó bị đè thì lại càng tuyệt đối là chuyển viển vông, nên đề nghị 3P bị bác bỏ hoàn toàn.
“Thế em tự xử, hai người tiếp tục thương lượng đi.” Vũ Mặc sớm đã động tình lại bị kéo dài mãi, cảm thấy chỗ đó cứ bị ngứa, gấp đến không chịu nổi dùng hai chân vòng qua eo Kỷ Á Kiệt cọ cọ, muốn giảm bớt cảm giác trống rỗng không được thỏa mãn.
Kỷ Á Kiệt bị Vũ Mặc cọ cũng bộc phát, dưới tình thế cấp bách đưa một tay ra xách một túm lông sau gáy Meo Meo, hơi dùng lực liền ném được nó ra ngoài, mức độ vừa vặn ném tới ghế sofa bằng da thật ngoài phòng khách, lại quăng ra một thứ không biết là gì rồi đóng cửa phòng cái “Rầm —-“, sau đó gấp không dừng nổi đè con chim đang nóng cháy người đến sắp trùng sinh kia ra, làm một trận mãnh liệt.
“Xì…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345361/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.