Edit: An Ju
“Hai con hổ, hai con hổ, đang làm ~ tình, đang làm ~ tình. Trước là hai quả dưa chuột, sau là hai đóa cúc, thật kỳ quái, thật kỳ quái.” Một thanh niên mặc bộ đồ đi biển đang đùa nghịch cọng lông chim có màu sặc sỡ giống hắn, trong miệng thì hát một giai điệu nhạc thiếu nhi mà mọi người đều quen, nhưng lời bài hát lại bị hắn bóp méo thành những lời thô tục khó nghe. Người này đang nằm trên một chiếc võng – thứ mà không nên xuất hiện ở trong một tòa nhà bê tông cốt thép mà đong đưa với cặp đùi trắng như tuyết, dáng vẻ thoải mái khiến người khác phải ghen tị.
“Meo! Meo! (Câm cái mỏ chim của mi lại!)” Meo Meo đang tuân theo ước định ghé sấp lên bụng một con chim công bị sét đánh cháy khét, Meo Meo bị tiếng ồn làm phiền cả một buổi sáng sớm rốt cục không thể nhịn được nữa mà, từ im lặng chuyển sang trạng thái bạo phát. Theo cách nói của Kỷ Á Kiệt, chim công bị trọng thương vốn chỉ cần ăn nội đan của Meo Meo xong sẽ mau chóng tốt lên, ai biết đút nội đan cho chim công đang hôn mê bất tỉnh xong, thân thể mới tốt được có mấy tiếng lại như hồi quang phản chiếu vậy, rất nhanh sau đó liền như hấp hối luôn rồi. Nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra nguyên do, sau cùng cũng không biết là con chim nào nhắc chim công, nội đan của yêu tộc nếu như muốn có hiệu quả ở trên người chủ nhân mới thì điều kiện tiên quyết là chủ nhân cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345358/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.