Edit: An Ju
Meo Meo thân là một vua thú, vốn cực kỳ ghét loài chim, chưa kể tối hôm qua con chim rách nào đó quấy rối chuyện tốt của nó, chỉ thiếu có chút xíu nữa! Meo Meo sửa dáng khí phách hiên ngang nhấc chân mèo, một móng vuốt đánh bay con chim đang lượn lờ trước mặt. Tiểu Hạo vậy mà lại sợ chim, cái này không được, sau này phải bước chân vào nhà vua thú bọn họ, cũng không thể làm mất mặt họ trước họ chim được.
Phòng bên cạnh đã lâu không người ở bỗng nhiên mở cửa, bên trong đi ra một người thanh niên mặc bộ đồ đi biển rất lạ lùng, người đó không cao lắm, nhưng gương mặt V-line cực kỳ tuấn tú, cái áo được hất lên một cách tùy ý để lộ đường cong vòng eo hoàn hảo, từ cái quần rộng có thể nhìn ra đôi chân nhỏ non như khúc ngó sen, người này tuyệt đối là loại hình mà Cố Điềm Điềm thích. Được rồi loại người này còn được phân vào một loại hình, hình như gọi là ‘Dụ thụ’? Haizzz, Cố Hạo không dám suy nghĩ nữa, nhẹ cắn đầu lưỡi mình để cố gắng làm mình tỉnh táo hơn chút, nhất định là gần đây gọi điện cho Điềm Điềm nhiều quá, từ lúc nào suy nghĩ của mình trong vô thức đã phát triển theo hướng của một ‘dân hủ’.
Thanh niên nhìn thấy trên đầu Cố Hạo có một con chim tứ chi cứng đờ đứng đó, bên chân còn một con, mèo, nhỏ có vẻ mặt đang cực kỳ tệ đang chọc chọc, nhất thời bị tình cảnh này làm vui vẻ bắt đầu cười lớn.
“…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345357/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.