Thẩm Tĩnh dứt ra khỏimạch suy nghĩ.
Buổi tối, ngồi trong nhà một mình, cô chậm rãi thông báo với hai cô bạn thântin Mạnh Đình Vũ đã về. Trang Hiểu Mộng và Đồng Vũ Thường đều vô cùng kinhngạc.
“Thằng đó còn quay về làm gì?”, Trang Hiểu Mộng nã phát pháo đầu tiên, “Như thếmà còn mặt mũi quay về à? Sao không chết luôn ở bên Mỹ cho rồi?”.
Tiếng “pháo” ầm ầm, thiếu chút nữa làm cô bạn Đồng Vũ Thường đang gặm dở quảtáo nhảy dựng lên.
“Hiểu Mộng, cậu chua ngoa quá!”, cô trợn mắt nhìn bạn, hai giây sau bỗng bậtcười, búng ngón tay, “Nhưng mà, nói hay lắm, duyệt!”.
“Anh ta nói công ty giao cho anh ta trách nhiệm thu mua cổ phần của một côngty.” Trái với phản ứng kích động của hai bạn, người trong cuộc hoàn toàn bìnhthản, giọng nói cũng điềm đạm như không.
“Thu mua cổ phiếu? Không phải định ăn tươi nuốt sống một công ty nhỏ đángthương nào đó chứ?”, Trang Hiểu Mộng hừ khẽ, “Công ty của loại người như anh tachắc chắn là một tập đoàn máu lạnh”.
“Nghe nói, anh ta làm cho tập đoàn đầu tư Đàm Thị, người đứng đầu là Đàm Dục.”
“Đàm Dục? Đàm Dục nào cơ?”, Trang Hiểu Mộng kinh ngạc trợn mắt. Mặc dù cô mớilàm cho Tường Ưng vài năm, nhưng chuyện Đàm Dục vì theo đuổi người đẹp, bấtchấp thủ đoạn, thu mua lại Tường Ưng là chuyện kinh thiên động địa, đến tận giờngười ta vẫn hay nhắc lại. “Cậu nói sếp của Mạnh Đình Vũ là Đàm Dục sao?”
“Ừ”, Thẩm Tĩnh gật đầu.
“Thế này thì hay, hắn ta rốt cuộc cũng công thành danh toại rồi, đáng ghét”,Trang Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-khi-yeu/5888/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.