“Đã có quyết định từphòng nhân sự.”
Hai tuần sau, tổng giám đốc gọi Mạnh Đình Vũ đến phòng làm việc, cười khoái tráđưa cho anh lệnh chuyển công tác.
“Qua New York, tiền lương, tiền thưởng đều ngang với nhân viên bên đó, cố gắngnhé, Đình Vũ, công ty thực sự rất coi trọng cậu, cậu nhất định sẽ thành công!”
Mạnh Đình Vũ đón lấy lệnh điều chuyển, mặc dù rất vui khi được công ty tínnhiệm nhưng lòng anh vẫn có chút phân vân.
“Tổng giám đốc, có thể cho em thời gian hai ngày để suy nghĩ không?”
Tổng giám đốc sững người, không dám tin vào tai mình: “Không phải chứ? Đình Vũ,không phải cậu đã đồng ý rồi sao? Chẳng lẽ cậu không muốn đi New York?.
“Đương nhiên em muốn đi! Chỉ là...”, Mạnh Đình Vũ rầu rĩ nghiến răng.
Chỉ là anh lo lắng cho Thẩm Tĩnh! Nghĩ đến chuyện phải bỏ cô ấy một mình lẻ loiở Đài Loan, anh thật không đành lòng.
Tổng giám đốc quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt anh, dường như hiểu ra đượcphần nào, lông mày cau lại. “Là vì bạn gái cậu sao?”, ông chậm rãi hỏi.
Mạnh Đình Vũ giật mình, biết là giấu không nổi, đành ủ rũ gật đầu. “Em vẫn chưakể chuyện này với cô ấy, sợ cô ấy không chịu chấp nhận.”
“Đình Vũ!”, tổng giám đốc lắc đầu ngán ngẩm, “Đàn ông thì phải quyết đoán, saolại chần chừ do dự như thế được? Không phải tôi đã nói rồi sao? Có một số việcphải ra tay dứt khoát thẳng thừng”.
Nhưng tình cảm suốt bốn năm, đâu thể nói dứt là dứt ngay được?
Chuyển công tác sang Mỹ đâu phải một, hai năm là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-khi-yeu/5887/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.