Ân Thời Tu mở cửa phòng mẹ và bé ra, hai đứa trẻ đã được đặt vào giường trẻ sơ sinh ở bên cạnh giường lớn.
Hai y tá đang ở bên cạnh chăm sóc.
Thấy Ân Thời Tu bước vào, y tá vội nói:
“Anh Ân, thật sự chúc mừng anh!”
Ân Thời Tu khẽ gật đầu, rồi đi thẳng tới bên giường của Tô Tiểu Manh. Tiểu Manh đang nằm ngủ, môi rất khô khốc.
“Vợ của anh rất đáng yêu.”
Hai y tá đều mới đỡ đẻ trong phòng sinh.
Nhớ đến lúc nãy Tô Tiểu Manh sinh con, cả hai vẫn còn cảm thấy buồn cười.
Ân Thời Tu khẽ nhướng mày.
Y tá nói:
“Lúc nãy trong phòng sinh, cô Ân bị khó sinh, nhưng nghe nói em bé sinh mổ sẽ bị ngốc nên vẫn cắn răng kiên trì… Chúng tôi đã khuyên nhủ nửa ngày trời cô ấy mới miễn cưỡng đồng ý.”
“…”
Ân Thời Tu nhìn cô gái đang nằm trên giường bệnh, cô đã quá vất vả rồi.
“Sau đó khi ca mổ thành công, cô ấy đã liếc nhìn đứa bé, còn lẩm bẩm một câu ‘Ừm, cũng xinh xắn…” rồi mới ngủ thiếp đi.”
Ừm… cũng xinh xắn…?
Ân Thời Tu khẽ cười, ai mà biết lúc đó trong đầu cô đang nghĩ gì…
Dứt lời, y tá lại nói rõ tình huống cụ thể của hai đứa bé, ai là anh, ai là em gái, nặng bao nhiêu cân, v.v…
Bây giờ cả hai mới rời khỏi phòng bệnh.
Ân Thời Tu thấy Tô Tiểu Manh đang ngủ thì không quấy rầy cô, mà đi tới bên giường trẻ em, nhìn hai đứa trẻ, trong lòng vui mừng khôn xiết.
Anh lấy điện thoại ra chụp bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3564415/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.