Bố Tô thấy đề nghị của mình được con gái và con rể ủng hộ, ông đắc ý sải bước tới trước giường em bé.
“Cháu ngoại Song Song, cháu ngoại Hoàng Hoàng, xin chào!”
Chỉ cần nghĩ thôi ông cũng cảm thấy đắc ý.
Mẹ Tô mím môi, vẫn hơi do dự.
Song Song nghe rất đáng yêu, nhưng còn Hoàng Hoàng là cái quỷ gì kia chứ…
Chuyện tốt thành đôi, có thể miễn cưỡng xem như có ý tốt, nhưng Hoàng Hoàng thì…
Ân Thời Tu thấy mẹ Tô nãy giờ vẫn im lặng không nói chuyện, ngờ vực hỏi:
“Mẹ, mẹ thấy không được sao?”
Mẹ Tô nghĩ thầm, chắc chắn Ân Thời Tu có thể quyết định bất kể điều gì, bà nói: “Mẹ cảm thấy chữ hoàng trong hoàng đế không hay lắm.”
Bà nói như vậy, hy vọng Ân Thời Tu có thể nhanh chóng nghĩ ra một biệt danh khác cho đứa nhỏ.
Tô Tiểu Manh nhìn về phía mẹ Tô, hỏi: “Tại sao lại không được ạ?”
Mẹ Tô nhướng mày nhìn Tô Tiểu Manh, mở miệng nói: “Mệt thật đấy, rõ ràng bản thân con là một sinh viên học ngành xã hội, học về Hán ngữ, văn hóa Trung Quốc trên dưới năm năm trước, con thử nói xem có đứa trẻ nào dính tên hoàng đế mà có kết cục tốt không?”
“…”
Tô Tiểu Manh sửng sốt, nghĩ nghĩ, quả đúng là có chuyện này thật, dù là có kết cục tốt, nhưng vẫn giống như kiểu gần vua như gần cọp…
“Đổi chữ khác.” Ân Thời Tu bất ngờ nói.
Lúc này mẹ Tô mới cảm thấy yên tâm, dù là đổi kiểu gì thì cũng tốt hơn “Song Hoàng”.
“Thêm một chữ hỏa, Huy Hoàng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3564416/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.