Cùng lúc đó, Bạch Tổ Y và Bạch Tư Yên cũng đã quân đoàn Bạch Hổ. "Chị họ, tác phong nhanh lên một chút đi, nếu không anh rể có thể đã bị bắn chết rồi đấy. Ồ không, có lẽ bây giờ anh ta đã chết rồi."
Bạch Tư Yên cố tình chọc tức Bạch Tổ Y, khuôn mặt không giấu được nụ cười hả hê. "Bạch Tư Yên, nói như thế nào thì Lâm Thiệu Huy cũng là anh rể của cô. Cho dù các người xúc phạm anh ấy như thế nào, anh ấy đều bỏ qua cho các người. Bây giờ cô lại lấy oán trả ơn cười trên nỗi đau của người khác, cô có còn là người không?"
Bạch Tổ Y điên cuồng rống lên, nhưng bước chân của cô không thể không tăng tốc, hai mắt cô đã hoàn toàn ướt đẫm nước mắt. Lâm Thiệu Huy, đừng chết!
Vì em, cầu xin anh đừng chết! Em sẽ lập tức đưa anh về l
Anh rể?
Bạch Tư Yên nở nụ cười khinh thường, chỉ là một tên bất tài mà cũng xứng làm anh rể sao?
Và nếu ngay từ đầu Lâm Thiệu Huy không tọc mạch thì gia đình họ đã thống nhà họ Bạch ở Nam Lộc từ lâu rồi, tên khốn đó phá hỏng biết bao nhiêu chuyện tốt của người ta, có chết cũng không hết tội.
Giờ đây, cô ta mong mỏi Lâm Thiệu Huy chết thảm trong tay Bạch Hổ, sau đó Bạch Hổ sẽ lấy đi toàn bộ tài sản của Bạch Tổ Y.
Dù không lấy được gì nhưng Bạch Tư Yên rất vui khi thấy họ xui rủi như vậy. "Chờ đi Bạch Tổ Y, sẽ sớm có chuyện thú vị xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1764146/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.