Bạch Hổ bị dọa sợ đến nỗi suýt tè ngay tại chỗ, thật lâu cũng không nói được lời nào, nhất là nhìn thấy ánh mắt tức giận của hai vị sư phụ, anh ta sắp phát điên rồi!
Làm sao tôi dám lấy tài sản của cô chứ?
Bạch Hổ thật muốn chết ngay tại đó, vất vả lắm mới khiến cho chiến thần Long Hổ hải giận, nhưng bởi vì Bạch Tổ Y lại quỳ xuống, chiến thần Long Hổ một lần nữa tức giận đến cực điểm.
Hôm nay, e là cái mạng này khó toàn thấy được rồi. "Vợ, không sao, em mau đứng dậy đi."
Nhìn thấy bộ dạng như đâm thấu tim gan của Bạch Tổ Y, Lâm Thiệu Huy cũng cảm thấy đau lòng và vội vàng chạy đến giúp đỡ. Bạch Tổ Y nằm lấy tay Lâm Thiệu Huy, kinh hãi lắc đầu: "Lâm Thiệu Huy, anh nên quỹ xuống với em và dập đầu nhận sai với chiến tướng Bạch Hổ. Chúng ta không cần gì cả, chúng ta sẽ giao hết tất cả cho anh ta!" "Em chỉ cần anh, em chỉ cần anh có thể sống sót thôi!"
Nói xong lời cuối cùng, Bạch Tổ Y khóc không thành tiếng.
Lâm Thiệu Huy nhanh chóng ôm lấy cô, vuốt ve lưng cô an ủi: "Yên tâm đi, bọn họ không dám bảo anh quỳ đâu."
Không dám?
Nghe vậy, Bạch Tư Yên đột nhiên khịt mũi chế nhạo, nhìn Lâm Thiệu Huy như một tên ngốc: "Lâm Thiệu Huy, chiến thần Long Hồ đều ở đây, tên rác rưởi như anh còn dám nói xằng nói bậy, đúng là không biết sống chết mà "
Trong mắt Bạch Tư Yên hiện lên vẻ oán hận, ác ý nói: "Chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1764147/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.