"Còn quậy nữa thì đừng trách anh!"
"Anh... anh muốn làm gì?"
Cánh tay bị giữ chặt, eo thì bị ôm gọn cả người bị hắn kéo sát lại hai cơ thể gần nhau không một kẽ hở. Gò má Nguyên Tâm ửng đỏ trong giọng nói cũng pha một chút hồi hộp, sợ hãi. Cô cảm nhận được nơi nào đó của hắn đang không ngừng lớn lên, chồng chọc vào bụng dưới của cô.
Cái người này đúng thật là, cô chỉ mới đùa một chút đã không giữ được bình tĩnh rồi.
Không dám làm loạn, A Thành cũng không có động thái gì tiếp theo chỉ có hơi thở của anh càng lúc càng không ổn, nhịp tim tăng nhanh, có xu hướng bùng nổ đến nơi.
Thế Thành cố gắng để mình được bình tĩnh, anh cảm thấy mình thật giống một tên cầm thú lưu manh, chỉ vừa hôn cô một cái xác định quan hệ thì đã nổi lên phản ứng.
Khốn kiếp!
Thế Thành lập tức vùng dậy, hắn như chạy trối chết rời khỏi phòng, bởi vì hắn kiềm chế không được cho dù bây giờ cô không làm loạn nữa hắn cũng không có xu hướng dịu đi, mùi hương trên người cô và cả cơ thể mềm mại trong vòng tay như đang thôi thúc hắn làm gì đó.
Hắn sợ ở lại thêm một lúc nữa mình sẽ đè cô ra mày làm cái điều xấu xa kia, hắn không muốn làm cho cô nghĩ rằng mình là một tên bại hoại.
"Anh về phòng trước!"
Để lại một câu Thế Thành mất dạng sau cánh cửa, Nguyên Tâm ngơ ngác nhìn theo xong liền bật cười thành tiếng nằm ngã ra giường cô không nhịn được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722275/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.