"Em có thích tôi không?"
"Nếu thích chúng ta dứt khoát kết hôn."
Haha!
Nguyên Tâm cười thầm hai tiếng trước sự dứt khoát này của A Thành. Không nghĩ tới khi hắn dính vào con quỷ tình yêu thì sẽ trở thành bộ dạng hấp tấp, vội vàng như vầy. Nguyên Tâm có thể nhìn ra, bây giờ hắn đang run rẩy, lo sợ.
Cho dù hắn cố kiềm nén và che dấu cũng không thể qua mắt được một pháp y như cô, hắn căn thẳng ngón tay ghim chặt vào lòng bàn tay được giấu sau lưng.
Đáng yêu thật!
"Anh... không sợ em sẽ đối xử với anh như hồi bé sao?"
Nguyên Tâm không nhanh không chậm hỏi một câu, đúng trọng tâm của sự việc, cũng là điều mà cô băng khoăn.
Hồi bé Nguyên Tâm đã để lại bóng đen trong lòng hắn, khiến hắn cho đến khi nghe tin hôn sự của hai người và gặp lại vẫn không cách nào chấp nhận được. Cô hơi lo, cũng cảm thấy phải giải quyết vấn đề cũ rồi mới tính chuyện tương lai được.
Lữ Thế Thành ngẩn người, hắn nhìn cô trong mắt không nhìn ra được cảm xúc nào, nhìn một lúc Thế Thành liền nhếch môi cười, hắn lắc đầu đáp:
"Sao có thể!"
"Hồi bé đúng là sợ thật, nhưng lớn rồi nó lại khác..."
Nếu bây giờ tính cách cô như lúc trước, hoạt bát vui vẻ, vồ vập, manh động có lẽ Thế Thành sẽ rất thích thú, hắn bây giờ đã lớn làm sao có thể bị ảnh hưởng bởi những trò đùa vặt vãnh của cô được. Hắn cũng chỉ mong Nguyên Tâm có thể như trước, không e dè hay phải suy nghĩ bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722274/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.