"Tiểu Hinh... dạo này lớn nhỉ."
"Nơi nào cũng mập mạp hẳn ra, vòng một... lớn đấy!"
A Dương ghé sang nhà Trần Tuân đưa tài liệu cho hắn lúc nhìn thấy tiểu Hinh đang cười đùa chạy nhảy trong sân nhà hai quả đồi đã phát triển đầy đặn nhấp nhô theo nhịp chân của cô hắn liền không nhịn được muốn trêu một chút.
"..." Tiểu Hinh ngây người.
Lại là ông chú này!
Cái tên biến thái, chỉ giỏi nói những lời lưu manh!
"Đồ già dê!" Tiểu Hinh hừ lạnh mắt trừng trừng nhìn A Dương.
Cô xoay người đi tránh cho hắn phát hiện rằng mình đang xấu hổ đến đỏ mặt, chạy thật nhanh về phía trước tiêu Hinh liền biến mất trong tầm mắt hắn.
"..." Haha.
Trịnh Chí Dương bật cười, hắn lắc đầu xoay đi vào trong nhà. Cảnh trêu đùa của hai người bọn họ vô tình được Trần phu nhân cùng Quân Yên nhìn thấy, cô bế con trai trên tay thu người vào trong rồi nói với mẹ chồng.
"Có vẻ A Dương rất thích tiểu Hinh đó mẹ."
Trần phu nhân gật đầu, bà đã nhận ra từ lâu rồi cái lần mà hai đứa nó dồn nhau vào tường suýt chút nữa thì...
"Nhưng con bé tiểu Hinh còn nhát quá." Bà đáp.
Tay cầm con gấu bông mà cháu nội thích nhất lắc lắc trước mắt nó, cánh tay nhỏ nhắn đầy thịt đưa lên Trần Đồng Quân cười khanh khách chơi cùng bà nội rất vui vẻ.
Mà nghĩ lại, dù sao tiểu Hinh cũng đã theo gia đình bà từ lúc bé nó không có gia đình bảo bọc. Trần gia yêu thương người làm, coi họ như là gia đình của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722276/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.