Bình An trấn tuy rằng chỉ là một trấn ngoài rìa của Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành, nhưng nơi đây lại là tụ điểm mua bán nhỏ lẻ của những thương nhân qua đường, hoặc là chỗ nghỉ chân của đám người phiêu bạt giang hồ, nay đây mai đó.
Cho dù không phải là những người chính thức có tên trong sở khẩu (*) của Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành, nhưng đối với người dân ở trấn Bình An, thành chủ lại có khá nhiều ưu ái, thành ra cuộc sống của họ ở nơi trấn nhỏ này cũng không tính là khổ cực.
(*) Sở khẩu: Sổ ghi tên các hộ gia đình cư trú thời xưa.
Nàng dắt Tiểu Hồng thong dong đi giữa hàng quán hai bên đường, vừa mua thêm chút lương khô, vừa hỏi chuyện gần đây trong thành.
Vốn nàng định một đường đến kinh thành để tìm Hàn Trọng, nhưng Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành lại thuận với đường đi, mà trước kia nàng từng được nghe Vân Tê kể rằng Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành là một trong tứ đại thành vang danh của Đại Trần Quốc, thế nên nàng mới tò mò nán lại một chút để mở mang tầm mắt.
Trong tứ đại thành nổi tiếng, rộng lớn và xa hoa nhất là kinh thành, tiếp đó là Thanh Liên thành với số lượng chùa chiền, đệ tử Phật gia đông đảo nhất nước. Âm u nhất chính là tòa thành bỏ hoang suốt bao nhiêu năm nay ở vùng mạn Bắc sát với biên giới Bắc Ly, từ lâu đã chẳng còn bóng người sinh sống. Cuối cùng là Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành, tên như nào thì thành cũng như vậy. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-chi-do/2593588/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.