Sau khoảng gần hai canh giờ dùng kim châm hút độc, tuy rằng Bạch Nghinh Uyên đã đau đớn đến ê ẩm cả người, thế nhưng sự dễ chịu và thoải mái lúc độc được hút ra bên ngoài thì nàng vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.
Sau khi đám cung nữ đi đi vào vào ba lần, mỗi lần đi ra là lại xách theo một chậu nước nóng ngấm màu máu đỏ thẫm, lòng Tiêu Nhược Cẩn không khỏi lo lắng như kiến bò trong chảo nóng, cứ chốc chốc lại chép miệng rồi ngó vào bên trong tẩm cung.
Mất nhiều máu như vậy, liệu nàng không bị làm sao chứ?
Câu hỏi ấy cứ quanh đi quẩn lại trong đầu người, khiến người bứt rứt chẳng yên. Mãi đến khi trông thấy Lục Lâm Nguyên bước ra bên ngoài, trên trán y đã lấm tấm những giọt mồ hôi, người chẳng buồn màng đến uy nghiêm của Thiên tử liền tức tốc chạy thật nhanh đến chỗ Lục Lâm Nguyên rồi hỏi:
“Nàng ấy thế nào rồi?”
“Thưa hoàng thượng, độc này ngấm vào trong cơ thể của nương nương đã lâu, thảo dân không thể miễn cưỡng trong một lần mà có thể rút hết chất độc ra bên ngoài, chỉ đành mỗi ngày sẽ hút độc một chút, tuy rằng sẽ mất thời gian, nhưng cách này sẽ không gây mạo hiểm đến tính mạng nương nương.”
Tiêu Nhược Cẩn thở phào nhẹ nhõm, sau đó người phân phó đám cung nữ chuẩn bị cho Lục Lâm Nguyên một căn phòng ở gần với Nam Uyển cung để tiện theo dõi bệnh tình của nàng.
Một nam nhân khác ngoài hoàng thượng sống trong hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-chi-do/2593566/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.