Hơn mấy tiếng đồng hồ ngồi xe thì cuối cùng đã đến nơi, trên đường chú Hưng có kêu tôi coi nghĩ vì đường còn xa, nhưng tôi không ngủ được. Bước xuống xe trước mặt tôi là tòa nhà cao tầng sừng sững, đường thì xe cộ thi nhau chạy tấp nập, người cũng đông đúc. Mọi thứ hoàn toàn lạ lẫm với tôi.
– Cậu đến công ty trước đi, chút tôi đến sau
– Ừm
Chú nói xong thì bạn chú cũng chạy xe đi mất.
– Giờ tôi đưa em lên nhà
Tôi thắc mắc hỏi :
– Nhà ở đâu hả chú ?
– Trên kia
Tôi ngước nhìn lên trên cao chót vót kia, nhà mà chú nói là to như này sao, trong đầu tôi vẫn chưa thể tượng tưởng ra nó như thế nào, ở thành phố nhà ở sao khác với ở quê nhiều như vậy. Không chỉ to bự mà còn nhiều cửa nhiều phòng nữa.
Sau đó tôi theo chú vào trong, đến một chỗ mà cửa tự động mở ra, bên trong chẳng khác gì một cái thùng vậy. Thấy người đi từ đó ra tôi mới hỏi :
– Này là gì vậy chú ?
– Đây là thang máy, nó dẫn lên trên nhà. Từ từ tôi sẽ chỉ cho em hiểu
Tôi gật đầu như đã hiểu, tôi theo chú vào trong, tôi thấy chú nhấn số trên cái bảng ở cạnh cửa. Sau đó cửa tự động đóng lại rồi di chuyển. Tôi giật mình sợ đến xanh mặt mà vịn vào tay của chú nói :
– Đóng thế này rồi có bị ngộp không chú ?
Chú bật cười.
– Sao ngộp được, người ta làm ra để rút ngắn thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-vo-ve-nuoi/2509318/chuong-4.html