Tôi bất ngờ như không dám tin vào tai mình.
– Bạn gái hả chị ?
– Ừm em, nghe đâu cả hai đang định chuẩn bị kết hôn rồi, cả công ty toàn bộ nhân viên ai cũng trông chờ ăn đám cưới sếp
Nghe xong trong lòng tôi rất buồn, không còn tâm trạng nào, nhất là sợ phiền chú tôi đã quay trở ra. Nước mắt tự dưng lại chảy, vậy là chú chuẩn bị đám cưới rồi, người mà chú yêu. Còn tôi chỉ qua chỉ là một kẻ đáng thương được chú cưu mang giúp đỡ. Đã từng nghĩ ngày này sẽ đến chỉ là không ngờ nhanh như vậy. Tôi cảm giác đau lắm, đến mức tưởng chừng như không thở nỗi. Cứ vậy tôi lê từng bước chân nặng nề trên vỉa hè, trên mặt là những dòng nước mắt.
– Ngọc Thảo em đi đâu đây ?
Tôi nhìn đến thì thấy Tấn Phát, một người bạn học cùng với tôi, anh lớn tuổi hơn tôi nhưng do bị bệnh nên việc học bị đình lại mất mấy năm sau khi khỏi bệnh đã trở lại học vì thế mới học cùng với tôi.
Đưa tay lau nhanh nước mặt vì sợ bị nhìn thấy rồi tôi gượng cười nói :
– Em đang đi mua đồ, mà anh đi đâu hả ?
– Trùng hợp thật, anh cũng mua đồ, sẵn anh đưa em đi luôn
– Em mua rồi, giờ chuẩn bị đón xe về
– Vậy hả ? Cũng gặp rồi anh em mình vào quán uống nước chút nha
Trong lớp Tấn Phát giúp đỡ tôi rất nhiều, do học ở quê lại nghĩ cũng lâu nên nhiều kiến thức tôi quên cũng may có anh kìm cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-vo-ve-nuoi/2509316/chuong-5.html