Tuệ Vy từ trên xe chạy nhanh đến chỗ của Mạnh Hưng. Tự nhiên khoác lấy tay của anh với vẻ mặt vui mừng hớn hở mà nói. Mạnh Hưng nhanh chóng gở tay cô ra rồi hỏi :
– Sao em lại lên đây ?
– Thì em muốn tìm anh, mà sao anh đi không nói cho em và anh Minh Trí biết vậy ?
Mạnh Hưng không trả lời mà nhìn sang Minh Trí, không cần nói thì Minh Trí cũng hiểu mà nói :
– Do Tuệ Vy một hai muốn lên đây tìm cậu nên tôi bất đắc dĩ phải đưa em ấy đi, tôi cũng muốn về Hà Nội như cậu nói nhưng Tuệ Vy thân gái một mình tôi không thể bỏ mặc được
– Anh đừng trách anh Minh Trí, do em muốn anh ấy đưa đi tìm anh thôi. Giờ gặp rồi anh đưa em đi tham quan ở đây đi, nhìn đẹp quá em muốn xem mà nhìn cao em cũng sợ
– Em kêu Minh Trí đưa em đi, tôi bận
– Anh bận việc gì chứ ?
– Ngọc Thảo đến đây anh đưa em đi dạo trên sông Nho Quế
Nãy giờ tôi đứng nhìn chứ không đi đến, tôi biết Tuệ Vy đã không thích tôi, nếu mà biết quan hệ của tôi và Mạnh Hưng sẽ càng thêm ghét. Tôi bước tới cạnh chỗ anh thì chạm phải cái trừng mắt của Tuệ Vy.
– Việc bận của anh là đưa cô ta đi chơi sao ? Mạnh Hưng sao anh lại đối xử với em như thế chứ ? Cô ta chỉ là đứa nhà quê nghèo hèn mà anh coi trọng hơn cả em.
Tuệ Vy làm dữ khóc lóc, tôi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-vo-ve-nuoi/2509300/chuong-13.html