Không quan tâm nữa tôi bước lên bậc thang để lên lầu. Đi được hơn nửa vô tình tôi phát hiện ở bậc trên kia hơi lạ. Có thai tôi tinh mắt để ý hơn, có thể nhiễm sự cẩn thận thái quá từ anh.Chưa kịp nhìn xem là gì, phải nước không thì mẹ chồng từ trên đi xuống. Tôi vội la lên.
–-Mẹ đừng xuống
– Cô có quyền gì….á…
Mẹ chồng tôi trượt chân ngay chỗ bậc thang tôi thấy.
–-Ch.ết tôi rồi…con Xuyến đâu bà Hai đâu hai người lau nhà kiểu gì mà để nước ở đây vậy hả ?
Mẹ chồng té một cái rất mạnh có thể rất đau, tôi vội đi nhanh lên đỡ bà.
–-Mẹ có sao không mẹ ?
–-Chân của tôi…
—Bác bị làm sao vậy bác ?
–-Ch.ết sao là bà té ?
Lời nói của Xuyến có hơi kỳ lạ nhưng vì lo cho mẹ chồng tôi không có thời gian để quan tâm. Có Tuệ Vy lên mẹ chồng liền hắc tay tôi ra.
–-Chân bác đau quá…mau giúp đưa bác đi bệnh viện đi
–-Để con gọi cho anh Mạnh Hưng về, bác đợi con
Tuệ Vy lấy điện thoại ra gọi hình như không được thì phải.
–-Bác ơi anh ấy không nghe máy
–-Để tôi gọi cho.
Nói rồi tôi quay ngược lên phòng lấy điện thoại gọi cho anh. Rất may anh bắt máy.
–-Anh ơi mẹ bị trượt chân anh về đưa mẹ đi bệnh viện đi
–-Sao lại trượt. Nhà có tài xế em nói đưa mẹ đi trước đi anh sẽ đến thẳng bệnh viện
–-Dạ
Tắt máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-vo-ve-nuoi/2509273/chuong-26.html