🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thư từ Trần Tử được gửi đến rồi, Mễ Nam Anh tận tay mang đến cho Tôn Lạc Anh. Trong thư tiết lộ một tin tức quan trọng. Một trong hai vấn đề nàng cần biết đã được giải đáp.

Bạch chỉ là loài thực vật chỉ mọc ở vùng đất xa xôi phía bắc Thiên quốc. Nơi này nổi tiếng với các tộc người kì lạ chuyên sống trên những ngọn núi cao muôn trùng cách trở. Mà Hàn thái phó có một ngoại thất là Miêu Diệu Liên, được cho là hậu nhân của Miêu tộc Bắc Sơn, vì là vợ lẽ bậc thấp nên không được ghi tên vào gia phả. Do vậy mà

Trần Tử mất rất nhiều thời gian mới điều tra ra được. Mà trong số các quan lại trong triều, người duy nhất có liên quan đến Bắc Sơn chỉ có Hàn Lâm thái phó.

Vậy thì mọi chuyện đã rõ rồi. Tần Vũ là người của Hàn thái phó, cũng tức là người của Thành An vương. Tôn Lộc Nghĩa biểu huynh tốt của nàng thì ra là người đã ban cho nàng cái chết đau đớn đến tận xương tuỷ, đến lúc linh hồn rời khỏi cơ thể vẫn không tự chủ mà run lên. Tôn Lạc Anh siết chặt tay, kiếp trước nàng chết oan uổng không rõ lý do. Lại còn chết dưới tay của một tên lễ phu xấc xược như Tần Vũ. Lần này đổi lại, nàng sẽ cho bè lũ của Tôn Lộc Nghĩa chết không toàn thây, bắt từng người từng người một nợ máu trả máu.

Dạo này nữ đế cứ đau đầu suốt, mấy ngày liền không thể thượng triều. Dù hoàng đế hiện tại có cũng được, không có cũng không sao nhưng chí ít phải thượng triều thì các quan đại thần mới có thể thảo luận quốc sự. Sự việc đã xảy ra như vậy bọn họ cũng hết cách, người nào người nấy tự mình dâng tấu sớ lên chờ phê chuẩn.

Tôn Lạc Anh nằm liệt trên giường, đầu đau như búa bổ. Mễ Nam Anh nói nàng bị nhiễm phong hàn rồi. Cơ thể vốn dĩ khoe mạnh của nàng vẫn còn bị dư chấn độc tịch tan lần trước làm cho suy nhược, còn chưa kịp hồi phục thì lại gặp phải thời điểm giao mùa. Mùa đông năm nay tuyết dày, nàng lại thường xuyên ngồi gần cửa sổ, khó trách cơ thể nhiễm lạnh.

"Cái cơ thể chết tiệt này chưa quen sung sướng bao lâu mà đã đổi tính cành vàng lá ngọc rồi à? Hở tí là lạnh, hở tí là bệnh, thật không giống ta chút nào...A chuuu.."

Tôn Lạc Anh dụi mũi, dụi đến mức mũi cũng đỏ lên rồi. Nàng rúc mình trong chăn, cảm giác mặt nóng hừng hực như đang bị lửa đốt. Thải Phương cô cô đi đi lại lại trong phòng, canh khăn ướt trên trán nàng vừa nguội là lập tức đi thay cái mới.

"Bệ hạ, Mễ thái y nói là do người lần trước trúng độc nên long thể vẫn còn hơi yếu. Sau này sẽ lập tức khoẻ mạnh như cũ ngay mà, người đừng tức giận nữa."

Khi Thải Phương áp mu bàn tay lên má nàng, bà ấy không khỏi thốt lên một tiếng:



"Trời ơi, vẫn còn nóng quá. Nếu cứ thế này e rằng người phải uống trước thuốc của buổi tối thôi."

Tôn Lạc Anh hắt xì lần nữa, khó chịu dụi cái mũi vừa đau vừa ngứa của mình. Mệt mỏi đến mức không thể nói nổi nữa. Cô cô tổng quản trước khi ra khỏi không quên quay đầu lại nhìn nàng.

"Nô tỳ đến ngự thiện phòng sắc thuốc cho người, bệ hạ cần gì thì hãy gọi cho cung nữ bên ngoài, người đừng im lặng mà chịu đựng nhé ạ."

Nàng gật gù không thành lời, thật ra có gọi bọn họ hay không cũng không có ích gì, cảm giác như sắp chết đến nơi vậy. Bên ngoài cửa sổ có thể thấy tuyết rơi không ngừng, hạt tuyết trắng muốt không chút vết bẩn, không vướng bụi trần, tự do dạo quanh thế gian. Kiếp trước Tôn Lạc Anh cũng chết vào mùa đông, cả một vùng phủ đầy tuyết trắng khiến nàng cảm thấy cô đơn lạnh lẽo biết bao. Kiếp này nàng không muốn chết vào mùa đông nữa.

Nàng muốn ra đi trong một buổi chiều xuân ấm áp, khi ở bên giường có phu quân và con cháu khóc thương.

Không phải lúc này, không phải như thế này.

Lúc tưởng chừng đã ngủ gục khi đang ngồi trên giường thì có tiếng cửa mở ra một cách vội vã, nàng còn định trách Thải Phương gấp rút đến quên mất quy tắc rồi thì giọng nói trầm ấm vang lên, nhưng nàng không thể phân biệt là giọng của ai nữa.

"Anh Anh, nàng bệnh rồi sao?"

Tôn Lạc Anh mở to mắt, đầu vẫn còn lâng lâng không hiểu chuyện gì. Nhưng "Anh Anh" là cái tên mẹ thường gọi nàng, không lẽ nàng đã chết rồi sao? Mà sao giọng mẹ nàng lại trầm như vậy? Hay bà cũng bị nhiễm phong hàn rôi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.