"..Ghen cái đầu ngươi."
Nàng khẽ gõ lên trán hắn.
"Ngươi là trắc phu của ta, nếu có người nhận ra thì mặt mũi của ta còn để ở đâu đây? Thật không biết chừng mực gì cả. Nhìn Tôn Lạc Anh ta giống người phải dùng nam nhân của mình đi quyến rũ một nữ tử thanh lâu không hả?
Để Đoàn Nhạc Trì biết được thì ngươi chết chắc."
Tác Na Thuy. Hằng ủỷ khuất dụi mũi lên vai nàng, hít hà mùi hương dịu nhẹ chậm rãi thấm vào da thịt.
"Người ta còn chưa nhận là phải mà, bệ hạ đừng có động tay động chân nữa~"
"Tốt nhất thì ngươi giải thích cho đàng hoàng vào."
Hắn ta rên rỉ thở dài, đối sang giọng điệu nghiêm túc hơn.
"Bệ hạ, nàng biết tại sao Mị Nguyệt lại trở thành kỹ nữ không? Nàng ta tên thật là Thẩm Nguyệt, trước kia là tiểu thư Thẩm phủ. Gia phụ là thương nhân có tiếng, gia sản nhiều vô số kể. Cũng bởi vì ngay thẳng chính trực mà bị người ta ghen ghét vu hại, khiến cả nhà lớn nhỏ đều bị chém đầu, do vậy mà nàng ta mới phải lưu lạc đến nơi trăng hoa như Ỷ Hồng lâu."
Thấm phủ, thương nhân, vậy gia chủ hăn là Thẩm Tuấn Hy. Tôn Lạc Anh không biết nhiều về chuyện này, vì ba năm trước nàng vẫn còn nhặt từng hạt cơm thiêu mà sống. Nhưng lần trước đọc lại những ghi chép cũ có nhắc đến chuyện Thẩm Tuấn Hy hối lộ mệnh quan triều đình, làm đủ việc xấu, bốc lột dân lành. Hối lộ vốn không đến mức phạt nặng như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3747409/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.