Tác Na Thuy. Hằng nuốt khan, bàn tay không nặng không nhẹ chạm vào lưng nàng. Ý nghĩ nàng đau lòng vì người khác thật là...khó nói.
"...Người đó quan trọng lắm sao?" - Hắn nhẹ nhàng hỏi, trong giọng nói có chút run run không rõ ràng.
"Là bằng hữu của ta. Huynh ấy...giúp ta nhiều lắm."
Nghe những lời này khiến một thoáng nhẹ nhõm tràn qua ngực. Tác Na Thuy. Hằng ở đó, an ủi nàng, dỗ dành cả ngày mới chịu nín khóc.
x***************
Tôn Lạc Anh ngồi ở thư phòng Thanh Hương điện, lòng vẫn nặng trĩu vì cái chết của Lâm Trạch Vu. Y là người đầu tiên nàng tin tưởng, cũng là người giúp nàng từ lúc đầu.
"Thiên mệnh..Thiên mệnh là cái thứ gì? Năm lần bảy lượt hành hạ ta sống không được chết không xong. Giờ để ta sống lại, vẫn mặt dày không chịu buông tha cho ta. Cái chết của Lâm Trạch Vu có khác gì tát nước vào mặt ta?
Muốn cho ta biết Tôn Lạc Anh này mãi mãi không xứng được sống sao?!!"
Loảng xoảng
Tiếng gốm sứ vỡ dưới nền đá tạo nên âm thanh chói tai. Thải Phương cô cô hớt hải lao vào, nhìn thấy dưới đất đầy mảnh vỡ. Tôn Lạc Anh không hiểu vì sao lại phát điên, hất đổ trà bánh ra ngoài. Chứng kiến cảnh này khiến
Thải Phương xanh mặt, lời nói cũng nghẹn lại trong cổ họng.
"Bệ...Bệ hạ sao vậy? Người thấy không khoẻ sao? Nô tỳ mời Mễ thái y đến nhé?"
Tôn Lạc Anh hơi thở ngắt quãng, từ trán đến mặt đều nóng hừng hực, hai bên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3746929/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.