Bởi vì buổi trưa Tôn Lạc Anh gọi Lâm Trạch Vu đến ăn cơm, tin này truyền tới tai Tần Vũ. Hắn đi đi lại lại trong phòng, giận dữ ném ly trà xuống đất.
“Hôm qua buổi sáng thì Đoàn Nhạc Trì, hắn là hoàng quân, dù sao bệ hạ đối với hắn chỉ có nghĩa vụ, ta không nhắc đến. Nhưng rõ ràng là buổi trưa đã gặp ta, sao buổi tối lại đến chỗ tên khốn Tản Điền?! Hắn thì có gì hay đâu chứ. Cả ngày chỉ biết tỏ ra thần thần bí bí, thực chất là muốn bày trò quyến rũ thánh thượng! Hôm nay đến cả Lâm Trạch Vu luôn trốn trong Huyễn Hương điện cũng biết tranh giành rồi!”
Tiểu thái giám ở bên cạnh hắn chỉ biết cúi đầu né tránh, vì tên Tần Vũ này mỗi khi lên cơn điên đều luôn ném đồ lung tung, đã vậy còn buông lời phạm tới bề trên. Cậy việc được nữ đế sủng ái nên hắn chẳng xem ai ra gì. Mà Tôn Lạc Anh bây giờ vẫn còn bận rộn với chính sự, vốn chưa định giải quyết tên gián điệp là hắn.
...****************...
Lẽ ra buổi tối mới phải phê tấu chương, nhưng hôm nay tấu chương đã dâng lên quá nhiều, sắp chất thành đống rồi. Tôn Lạc Anh giả vờ uể oải mệt nhọc, chọn bừa một sớ để đọc.
Qua một lúc, nàng chống cằm lười biếng, để Lý Mạnh cho rằng nàng ta đã chán chường rồi. Tôn Lạc Anh hai mắt nhắm lại, ngẫm nghĩ về nội dung trong sớ tấu chương.
Đều tại buổi thượng triều sáng nay chỉ vừa giải quyết được chuyện cãi vã giữa Trần Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3743249/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.