Triều đình gần đây coi như không có chuyển biến gì đặc biệt. Chỉ còn việc nên chọn ai để liên hôn là trở thành chủ đề tranh cãi của các quan văn. Tôn Lạc Anh vốn không để ý việc họ tranh nhau thế nào, vì trong lòng nàng sớm đã có tính toán.
...****************...
Buổi trưa, sau khi dùng bữa, Tôn Lạc Anh nằm trên thuyền, lá sen xanh mát che trên mặt. Trong cung có hồ Diệp Tịnh, hồ này sen nở bốn mùa, đi xuyên qua vài cung điện, nàng đã thích kể từ lần đầu nhìn thấy.
Lý Mạnh ngăn cản hết lời, không muốn để nàng một mình trôi nổi trên hồ nhưng những lời của lão nàng chẳng bao giờ để vào tai. Vì vậy bọn họ không còn cách nào khác, di chuyển đến cuối hồ đợi nàng từ từ trôi tới.
Gió cuối hạ đã hơi se lạnh, tiếng lá sen khẽ động trước mạn thuyền khiến người ta có cảm giác yên bình. Giống hệt như lúc trước, khi còn ở biệt cung phía nam, mặc dù chỉ là một thứ xuất thấp hèn không ai quan tâm nhưng lại sống vô âu vô lo, không cần ngày ngày bị người ta điều khiển, bị người ta âm thầm hãm hại. Cũng không cần sống lại, phải dè chừng trên dưới trước sau. Kể từ ngày hôm đó, Tôn Lạc Anh vẫn thường gặp ác mộng, mơ thấy mình chết oan uổng, linh hồn chịu nhiều đau đớn khổ sở. Mỗi khi thức dậy trán nàng đều đổ đầy mồ hôi lạnh. Trong lòng không lúc nào được yên, đi một bước tính ba bước. Việc chết đi sống lại không biết là hoạ hay phúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3743250/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.