Đoan Nhạc Trì trước tiên dừng miệng, sau đó giương mắt nhìn nàng rồi mới bắt đầu ngẩn đầu lên. Những cử chỉ đó rõ ràng cho thấy câu hỏi của nàng hắn không hề muốn nghe.
“Mọi chuyện vẫn tốt, bệ hạ.”
Mắt hai người chạm nhau, Tôn Lạc Anh nhìn hắn chằm chằm, Đoan Nhạc Trì cũng không định chịu thua nàng. Sau một hồi hắn cũng phải bất lực quay đi trước.
“Bệ hạ, buổi sáng thượng triều có gì không vui à?”
Tôn Lạc Anh cười khẩy, đôi môi đỏ cong lên, đáy mắt toàn là ý cười, làm ra vẻ hôn quân.
“Chuyện tiền triều thì có cái gì mà không vui? Quốc sự suy cho cùng cũng là đám đại thần đẩy qua đẩy lại, trẫm chưa từng để ý.”
Lúc này nàng ta mới nhìn xuống đĩa thức ăn trên bàn, trước đó còn thấy một nét cười nhàn nhạt trên miệng hắn.
Đến xế chiều, Tôn Lạc Anh buồn chán nằm trên ghế dài, dưới bóng mát cây hoa đào, chim sẻ vờn nhau kêu ríu rít. Bên cạnh có hai cung nữ cầm quạt, đằng sau có hơn mười tuỳ tùng, xung quanh đều có mấy chục thị vệ. Trong đầu nàng ta bây giờ chứa đầy hình ảnh của những việc xảy ra trong kiếp trước.
Trong kinh thư chưa từng nói qua chuyện người chết có thể sống lại, ta chắc rằng kiếp trước là có thật, không phải giấc mơ. Trước kia là bị người ta hạ độc nên mới chết. Mà tên khốn cả gan mưu hại thiên tử là lễ phu Tần Vũ - một người xuất thân không rõ ràng.
Khoan đã, đã là nam sủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3743242/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.