"Không được cái gì cũng cho vào miệng. Hiểu?"
Hắn còn sợ không đủ cho nó khó hiểu mà nói thêm một câu.
"Phụt..."
Mạc Thanh vội vàng che miệng, né tránh ánh mắt mà ai kia ném tới. Mẹ cha ơi, người này còn có mặt đáng yêu như vậy. Đừng trách ông sao lại không nhịn được cười.
Lộ Nguyên Hầu dọa lui kẻ đang muốn cười nhạo hắn lại bị đứa nhỏ trong lòng làm cho giật mình. Mạc Thanh cũng kinh ngạc chẳng kém.
Chính là thời điểm Lộ Nguyên Hầu ngẩng đầu lên nhìn Mạc Thanh, vừa cúi xuống đã bị nó rướn người tới, hai tay nhỏ vịn mặt hắn hôn cái bẹp lên má hắn. Hôn xong rồi khuôn mặt nhỏ kia còn rất đắc ý, mi mắt cong cong nhìn hắn.
Đáy lòng Lộ Nguyên Hầu như có cái lông vũ mềm mại quét qua, vị trí bị hôn còn có chút ướt nhẹp. Thế nhưng kỳ quái hắn lại không thấy khó chịu, còn cảm thấy muốn được nhiều hơn.
"Ừm, chỗ này không bẩn."
Hắn đàng hoàng trịnh trọng hướng đứa nhỏ nói, khuôn mặt không cảm xúc như tảng đá kia đối lập hoàn toàn với lời hắn nói, đặc biệt muộn tao.
Mạc Thanh ở trong lòng sặc một cái, còn có ghen tỵ to lớn. Đứa nhỏ kia còn chưa hôn ông bao giờ đâu, vậy mà cái tên đàn ông không có trách nhiệm kia lại được hôn, quá không có thiên lý.
Cái này là sức mạnh ma quỷ của huyết mạch đi...
...
Hạ Mễ Chúc lê tấm thân tàn tạ trở lại ký túc xá, mệt đến mức muốn ngủ quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533858/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.