Khâu Thiện Khâu đại thiếu cao hứng bừng bừng mang theo lão bà hỉ khí dương dương trở về G thành, cửa nhà mình cũng không vào, liền chạy đến nhà của Diệp Cảnh Văn. Diệp Hằng ngồi ở phòng khách cắn hạt dưa, nhìn thấy Khâu Thiện như gặp Bồ Tát, đau răng.
“Khâu đại thiếu, có người nói cho anh biết hay không, mỗi lần anh cười đều có người rất không may!” Diệp Hằng ăn ngay nói thật, mỗi lần thời điểm Khâu Thiện cười không có hảo ý như thế, thường thường đều là thời điểm người khác nước sôi lửa bỏng. Điển hình đem vui sướng của mình thành lập trên sự thống khổ của người khác!
Diệp Cảnh Văn ngồi ở một bên, hầu hạ Diệp Hằng uống nước, đổ hạt dưa, thuận tiện nhìn thoáng qua Khâu mỗ cười đến đắc ý, khó có được phúc hậu một lần, “Chu Mặc gần đây đã đủ thảm rồi, về phần anh vui vẻ như vậy sao?”
Khâu Thiện thuận lợi nắm một khay hạt dưa của Diệp Hằng, rất không khách khí ăn, “Lâm Ngạn là em trai của tôi, tôi ủng hộ vô điều kiện tất cả hành vi của nó!” Bao gồm đá Chu mặt liệt!
“Lâm Ngạn thật đúng là đáng thương, cư nhiên lại là em trai anh.” Diệp Hằng lắc đầu, Lâm Ngạn cỡ nào là con dê dịu ngoan, cư nhiên cùng con sói này là thân thích, thật đáng buồn, thực sự là thật đáng buồn! Diệp Hằng cảm thấy, lần sau trước khi đầu thai, nhất định nhớ kỹ nhắc nhở Lâm Ngạn dâng nén hương, đừng nhảy vào gia đình toàn yêu ma quỷ quái.
Khâu Thiện rất bất vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-ngoai-y-muon/2714155/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.