Trời dần trở lạnh, mùa mưa đến đúng hẹn, hơi ấm hôm qua đã sớm tan biến.
Hà Yến Đình đi dạo trong sân. Hắn tỉnh dậy từ sớm, cảm giác muốn phóng thích hương tin ở cổ không sao ngăn lại được, đặc biệt là khi càng đến gần Tang Hải Thanh. Vì vậy, hắn thức dậy sớm, ra sân để tĩnh tâm.
Tang Hải Thanh tỉnh giấc rồi đứng dậy, mở cửa sổ nhỏ. Không khí lạnh bên ngoài hòa tan hương tin nồng nặc tràn ngập căn phòng đêm qua.
Vừa mở cửa sổ, y đã thấy Hà Yến Đình đứng trong sân. Hai người nhìn nhau. Tang Hải Thanh nghĩ đến chuyện họ đã ôm nhau ngủ đêm qua, liền cảm thấy có chút xấu hổ, rồi đỏ mặt.
Hà Yến Đình đi về phía Tang Hải Thanh: “Ngươi mới tỉnh à?”
Tang Hải Thanh cúi đầu: “Vâng, vừa mới tỉnh.”
Hà Yến Đình nhìn làn da trắng nõn và đôi môi quyến rũ của Tang Hải Thanh, đôi mắt khẽ nheo lại: “Ngủ được thế, mặt trời lên cao rồi kia kìa.”
Hà Nguyệt bưng chậu nước rửa mặt đến, chuẩn bị giúp Tang Hải Thanh lau rửa: “Công tử đang mang thai, thích ngủ là chuyện bình thường ạ.”
Hà Yến Đình cầm lấy chậu nước từ tay Hà Nguyệt: “Để ta, các ngươi lui hết ra đi.”
Hà Nguyệt sững sờ một chút rồi đưa chậu cho Hà Yến Đình. Hắn cầm khăn, nhúng nước rồi vắt khô. Dù là hậu duệ quý tộc, nhưng ngón tay thon dài của hắn đều chai sạn. Tang Hải Thanh nghĩ đến những vết chai sần này từng lướt qua da thịt mình, y càng không muốn ngẩng đầu.
Hà Yến Đình liếc Tang Hải Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804139/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.