Ám Ngũ thấy Tang Hải Thanh ôm bụng nhỏ, một người m.a.n.g t.h.a.i đầy vẻ lo lắng đang ngồi xổm xuống để trốn: “Công tử, ngài đang làm gì vậy?”
Tang Hải Thanh nhỏ giọng chỉ chỉ Hà Yến Đình đang đi tới từ xa: “Hắn đến rồi, hắn không cho ta chạy lung tung, sẽ mắng ta. Ta đang trốn.”
“Suỵt.”
Đôi mắt Ám Ngũ tối sầm lại. Hắn liếc nhìn vết đỏ trên cổ Tang Hải Thanh, đồng tử càng thêm thâm trầm, như một đầm nước lạnh lẽo trong đêm.
Từ xa, Hà Yến Đình bước tới. Ám Thất và Ám Cửu không đi theo vào mà đứng gác ngoài cổng.
Hà Yến Đình nhìn Ám Ngũ: “Ngươi ở đây sống an nhàn tự tại nhỉ.”
Hắn nói chầm chậm: “Biên giới có người Hồ quấy nhiễu, Thánh Thượng đã hạ chỉ, phái ta đi biên cương dẹp loạn. Ngày mai sẽ lên đường.”
Ám Ngũ vẫn không để ý đến hắn, chỉ lo làm diều trên tay. Hà Yến Đình liền tự mình nói tiếp: “Lão Tứ vươn tay càng lúc càng dài, Lão Tam Lão Ngũ cũng không an phận. Tranh đấu ngày càng gay gắt, ngươi ở lại kinh thành không an toàn.”
Hà Yến Đình nhíu mày, giẫm lên một con diều: “Ngày mai theo ta đi biên giới.”
Lúc này, Ám Ngũ mới ngẩng đầu lên. Tấm sa mỏng che mặt, chỉ có Hà Yến Đình mới biết được khuôn mặt dưới lớp khăn đó kinh ngạc đến nhường nào.
Ám Ngũ nhìn Hà Yến Đình. Hà Yến Đình nói: “Ta nhớ gân mạch ngươi đã đứt, nhưng lưỡi ngươi thì chưa.”
“Ám Ngũ.”
Ám Ngũ lúc này mới thốt lên một tiếng: “Được.”
Hà Yến Đình ngẩn người, nhấc chân khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804140/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.