Lăng Tử Quân vừa rời đi không bao lâu, trong phòng bệnh liền lục đục không yên.
"Rầm" một tiếng thật lớn, bàn tay ông Lăng đập mạnh xuống bàn, ly nước chao đảo nghiêng sang một bên đổ hết xuống đất biểu hiện sự giận dữ ngút trời lúc này.
Thanh âm cực lớn diễn ra khiến mọi người trong phòng đều bất động nhìn về phía ông Lăng hoảng sợ, mà Lăng Tử Phong của hiện tại vẫn mặt không đổi sắc ngồi trên giường nhàn nhã uống canh, xem chuyện này tựa như việc hiển nhiên không có gì liên quan đến mình.
Trông thấy vẻ mặt của con trai lớn lúc này khiến ông Lăng không kiềm được giận dữ, bàn tay đang giơ trên không trung muốn mạnh mẽ giáng xuống rồi lại không nỡ.
Mẹ Lăng hoảng hốt chạy tới đỡ tay chồng rồi hô lớn:
"Ông à! Bình tĩnh, bình tĩnh lại đã... Phong Phong còn đang mệt, ông nỡ đánh nó sao?"
Phùng Nhất Ngũ sợ hết hồn đứng ở một góc tận lực giảm nhẹ sự hiện diện của mình, chỉ thấy lúc này ở trên giường bệnh, Lăng Tử Phong đã đặt bát canh xuống bàn, mắt đối mắt nhìn về phía bố mà không có chút nao núng nào.
"Nó mệt?" bố Lăng bật cười trào phúng hỏi ngược lại mẹ Lăng: "Nó mà biết mệt thì sẽ không mở miệng nói ra câu đó rồi. Bà còn cảm thấy nó mệt sao?"
Nói rồi ông lại chỉ thẳng tay vào mặt Lăng Tử Phong, bắt đầu chỉ trích anh.
"Tử Phong con nói, có phải con muốn phá hủy cái nhà này, làm mọi chuyện rối tung lên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bao-boi-cua-tong-tai-tuyet-tinh/1991287/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.