Thời điểm Lăng Tử Phong tỉnh dậy là hơn một tiếng sau đó. Mùi nước canh sườn bò hầm thơm nức mũi đánh thức mộng đẹp của anh.
Lúc mở mắt tỉnh dậy thì mẹ đang đứng ở cạnh giường múc bát canh nóng hôi hổi đưa tới, bố thì rót nước ấm, còn Lăng Tử Quân cũng bận rộn vắt khăn sạch lau người cho Lăng Tử Phong.
Phùng Nhất Ngũ đứng làm bù nhìn cảm thấy hơi ngại, nhìn mọi người tất bật, anh ta đứng ngẩn người một hồi cuối cùng đành chữa ngượng bằng cách đi gọt trái cây. Mà gọt tới đâu thì đứt đoạn tới đó, vỏ táo đứt lìa rơi rớt trên mặt bàn, Phùng Nhất Ngũ cảm thấy da mặt mình dày lắm mới chịu đựng được ánh nhìn khinh bỉ của Lăng Tử Quân đang lia tới.
"..." cắt một miếng táo trông rất ngốc nghếch không thành hình thù gì, Phùng Nhất Ngũ đưa cho Lăng Tử Quân khi mà anh đang vắt khăn sạch lau người cho Lăng Tử Phong.
"Ăn miếng không?"
Giọng nói của Phùng Nhất Ngũ có chút trục trặc, liếc nhìn sang Lăng Tử Quân, ai ngờ bị Lăng Tử Quân bơ đẹp.
"..."
Lăng Tử Quân tính tình cũng không thua gì anh trai Lăng Tử Phong, mỗi khi thấy hành động vô tri của Phùng Nhất Ngũ cũng đều không thèm cho vào mắt. Đã thế ngay từ đầu Lăng Tử Quân đã không mấy ấn tượng gì với Phùng Nhất Ngũ, anh luôn cảm thấy anh ta là thành phần bất hảo, phường ăn chơi đàn đúm, không nên dây vào.
Chỉ là vì anh ta là bạn thân của Lăng Tử Phong, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bao-boi-cua-tong-tai-tuyet-tinh/1991286/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.